THỨ HAI TUẦN II MÙA CHAY
Lc 6,36-38
Lời Chúa:
“Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị
Thiên Chúa xét đoán” (Lc 6,37)
Câu chuyện minh họa:
Có một câu chuyện được đăng trong tạp chí Reader’s Digest như sau: “Một người bạn của tôi trên chuyến trở về Nam Phi sau một thời gian sống ở Âu châu, đã phải chờ khá lâu ở phi trường Heathrow của London. Sau khi mua một ly cà phê và một gói bánh bích quy, cô kéo lê hành lý lỉnh kỉnh tới một cái bàn trống để đọc báo và ăn bánh trong khi chờ đợi máy bay.
Khi đang đọc tờ báo buổi sáng, cô nhận ra có người đang sột soạt gì đó ở bàn mình. Hé nhìn từ phía sau tờ báo, cô sửng sốt thấy một anh chàng ăn mặc lịch sự đang với tay lấy bánh của cô rồi bỏ vào miệng. Không muốn làm ầm ĩ, cô chỉ nghiêng mình để lấy một cái cho mình. Hai phút sau, cô lại nghe tiếng sột soạt. Anh chàng kia lại lấy thêm bánh để ăn.
Cho đến lúc cả hai đã ăn đến cái bánh cuối cùng trong gói, cô đã tức giận hết sức nhưng vẫn không nói được câu nào. Rồi chàng trai bỗng bẻ cái bánh cuối cùng làm hai, đẩy một nửa về phía cô và ăn nửa còn lại, rồi bỏ đi.
Lát sau, khi loa phóng thanh gọi tên cô, và yêu cầu cô xuất trình vé, cô vẫn còn bừng bừng cơn giận.
Các bạn hãy thử tưởng tượng sự xấu hổ của cô khi cô mở túi xách ra và khám phá ra rằng gói bánh của mình vẫn còn nằm nguyên trong đó.
Thì ra từ nãy tới giờ cô đã ăn bánh của người khác. Chàng trai kia đã chia sẻ với cô đến miếng bánh cuối cùng. Thật là một con người tốt bụng.”
Suy niệm:
Qua câu chuyện trên đây, chúng ta rút ra được bài học, cái nhìn của chúng ta về người khác không luôn luôn chính xác, thậm chí nhiều khi còn nhầm lẫn nữa. Vì thế, chúng ta đừng vội xét đoán hay kết án người khác. Chúng ta cần phải suy xét cẩn thận, khi có đủ bằng cớ rồi mới đưa ra kết luận.
Chúng ta cần trở nên giống Chúa Giêsu nhiều hơn. Khi lầm lỗi, Ngài mong con người trở về, Ngài sẵn sàng tha thứ cho chúng ta với một tình thương yêu vô bờ. Đối với tha nhân, chúng ta có dám tha thứ khi người anh em của mình đến xin lỗi không? Chúng ta có nhẫn nại để người anh em của mình sửa lỗi không? Chúng ta có nhìn nhận những việc làm của anh em mình với ánh mắt của Chúa không hay chúng ta chỉ biết xét đoán theo cảm tính riêng?
Lạy Chúa, chúng con vốn là những người ích kỷ, hẹp hòi chỉ biết sống cho mình. Xin Chúa thay đổi tâm hồn chúng con để mỗi ngày chúng con trở nên giống Chúa nhiều hơn.